HUỲNH VĂN HẠNH
Anh đã yêu em tự kiếp nào
Dưới vầng trăng sáng chẳng nghiêng chao
Bên dòng sông hẹn năm xưa ấy
Dù nặng phù sa vẫn một màu
Nhớ thuở ban đầu mới gặp nhau
Đôi ta đà tính truyện trầu cau
Phước Đông hương lúa thơm mùa mới
Như chúc tình ta thắm ngạt ngào
Hơn nửa cuộc đời đã gửi trao
Tình nồng vẫn đượm tích trầu cau
Hai dòng Vàm Cỏ ngàn năm trước
Cần Đước là nơi để đón chào
Ta mãi yêu như thuở ban đầu
Bên hàng liễu rũ ước hẹn trao
Tình yêu bền vững qua năm tháng
Mãi đến sau này luôn có nhau
Huỳnh văn Hạnh