HUỲNH VĂN HẠNH
Quê tôi mưa nắng hai mùa
Cuối đông se lạnh, gió lùa heo may
Nắng chiều nhẹ cánh diều bay
Bao đàn trai gái thi tài trên không
Giữa trưa mặc má đỏ hồng
Lội sông Vàm Cỏ tắm dòng phù sa
Nước mặn đâu thể trồng hoa,
Cây còn rụng lá sao ra nụ vàng
Suốt ngày gánh nước ao làng
Nhìn hàng thôn nữ dát “vàng” như bay
Mong trời đưa gió cùng mây
Mang dòng nước ngọt về đây mỗi chiều
Thương thay gái đẹp mỹ miều
Trở về đồng lúa, sáng chiều hăng say
Chẳng nhìn đó, chẳng nghe đây
Mong lúa trĩu nặng là gây ấm lòng
Trông trời mang đến mây hồng
Tiển cô thôn nữ theo chồng Xuân sang
Huỳnh văn Hạnh