Góc thơ: Nhớ quê – Cần Đước

0
483

HUỲNH BẠCH VÂN

Bổng dưng thấy nhớ quê nhà
Nhớ cái bờ đất mà ta đi mòn
Nhớ cây me mọc lá non
Mùa về hái nấu với con rô đồng
Nhớ trưa trời nắng nực dông
Nhảy ao tắm mát lòng tong rỉa mình
Nhớ hàng bờ dậu xinh xinh
Chùm bông bụp đỏ đậm tình thôn quê
Nhớ khi đi học chiều về
Đòng đòng lén tét đê mê bị đòn
Nhớ trái bình bát thơm ngon
Nhãn lồng hoang mọc ven con đường làng
Nhớ cái đám ruộng thênh thang
Mùa khô ta chạy dọc ngang mỗi chiều
Nhớ về những bận thả diều
Ôi thôi còn biết bao điều thân thương
Ngọt ngào hai tiếng quê hương
Thấu chăng lòng kẻ tha phương nhớ nhà.

Huỳnh Bạch Vân
19.04.23.

Bài trướcGặp hậu duệ ông Lãnh Thế tại xóm Lãnh Thế – Cần Đước
Bài tiếp theoGóc thơ: Từ dạo ấy!

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây