NGƯỜI CẦN ĐƯỚC Online

Trang chủ Văn nghệ Thơ - Ca dao

Thơ - Ca dao

Thơ: Cần Đước ân tình

NGUYỄN VĂN ĐÔNG Quê hương tôi Cần Đước ân tình Miền Hạ đó giữa sông Vàm - Rạch Cát Con cá chìa vôi xuôi dòng Kinh nước mặn Gạo Chợ Đào thơm nứt cá kèo kho Mắm còng Phước Đông - đặc sản Càn Đước Con cá dứa ăn trái bần chín rụng Bần rạch chua...

Nhà thơ – Người Cần Đước: TRẦN THY DẠ THẢO ( 1950-1993)

NHÂM HÙNG - LÊ HỒNG HOÀN Chân dung Nhà thơ Trân Thuy Dạ Thảo (tên thật Lê Anh Dũng, quê Tân Lân, Cần Đước đăng trên báo Sài Gòn trước 1975. Giữa tiết trời se lạnh của những ngày cuối năm, chúng tôi chợt nhớ Cần Đước ngày nào, nhớ mái...

Nội!

THANH NGUYỆT Đi quá nửa đời, con quay về thăm Nội Nếp ngậm đòng đòng đưa lối chân con Thương chốn xưa cất giữ một dấu mòn Hương cốm Tết gói tròn ký ức Bàn tay Nội đã từng chăm chút Con cá rô đồng cắn lụt lưỡi câu… Ngày con đi, Nội hái một buồng...

Ta vẫn chọn nhau

THANH NGUYỆT Anh vẫn yêu em vạn thuở nào Đò chiều Long Hựu nắng nghiêng chao Nước Ngã Ba Kênh đôi dòng rẽ Vàm Cỏ vào đông đủ sắc màu… Em vẫn say nồng buổi mến nhau Đường về Phước Lý trắng hoa cau Chiếu hồng Long Định anh ghé hỏi Dệt lời cầm sắt thắm duyên...

Góc thơ – Về quê

THANH NGUYỆT Lúa mẩy tròn thân khẽ điệu đàng Nghiêng đòng dệt thảm gọi mùa sang Từng gian ngói cẩm phơi chiều muộn Mỗi bước đường thu trở sắc vàng Lũ lượt chim đàn rôm rả hót Êm đềm khói lọn mượt mà loang Trần ai phước hạnh tìm đâu nữa? Bức vẽ miền xưa đẹp...

Góc thơ – Quà Sinh Nhật mẹ!

BVKN Mẹ đưa tôi đến bên đời Nghe tôi từ những nói cười đầu tiên. Với bao lời lẽ dịu hiền Mẹ nuôi tôi giữa ngả nghiêng dòng đời. Mẹ xây nhà trú nắng mưa Cho tôi tổ ấm tình thương tràn đầy Là nơi luôn rộng vòng tay Đón tôi về nếu ngày mai bão bùng. Khi...

Thơ – Quê anh

THANH TUYỀN Nếu một ngày em ghé lại quê anh Đứng trước biển Vũng Tàu xanh biêng biếc Em sẽ thấy ngoài khơi tàu mải miết Đưa chuyến hàng vượt sóng đến phương xa Một lần thôi em ghé lại đi mà Con sóng nhỏ đang va vào ghềnh đá Ngắm Bãi Trước thấy lòng mình...

Thơ – Góc quê

THANH NGUYỆT Đã chớm đông rồi bấc nhẹ lay Hàng tre ngả bóng xõa hiên dày Cau vừa ửng bẹ se vàng lá Chuối cũng ra buồng trĩu nặng tay Mẹ vóc mai gầy chong cửa đợi Vườn tơ liễu tím phủ rêu bày Ta về tĩnh lặng chiều ngang lối Một góc quê nhà thỏa mộng...

Thơ: Như thuở ban đầu!

HUỲNH VĂN HẠNH   Anh đã yêu em tự kiếp nào Dưới vầng trăng sáng chẳng nghiêng chao Bên dòng sông hẹn năm xưa ấy Dù nặng phù sa vẫn một màu Nhớ thuở ban đầu mới gặp nhau Đôi ta đà tính truyện trầu cau Phước Đông hương lúa thơm mùa mới Như chúc tình ta...

Thương thay hai mùa mưa nắng!

  HUỲNH VĂN HẠNH Quê tôi mưa nắng hai mùa Cuối đông se lạnh, gió lùa heo may Nắng chiều nhẹ cánh diều bay Bao đàn trai gái thi tài trên không Giữa trưa mặc má đỏ hồng Lội sông Vàm Cỏ tắm dòng phù sa Nước mặn đâu thể trồng hoa, Cây còn rụng lá sao ra...