ThS. Nguyễn Văn Đông
Theo lời kể của Bà Hồ thị Triếu
(sinh năm 1929,  ấp Mỹ Điền,  xã Long hựu Tây kể)
| 
 Một thương dầu dãi sa trường, 
Hai thương gan dạ can cường hơn Tây. 
Ba thương lặn lội bùn lầy, 
Bốn thương súng nóp tháng ngày trên vai. 
Năm thương cực khổ bao nài, 
Sáu thương lễ phép mặt mày vinh quang. 
Bảy thương bảo vệ giang san, 
Tám thương cứu nước gian nan nhọc nhằn, 
Chín thương súng chắc tay cầm, 
Mười thương chiến sỹ, thương thầm Má ơi! 
Chim kia có cánh thì bay 
Anh ơi có nước ta rày phải thương. 
Thà là chết giữa chiến trường, 
Đừng cho chết ở trên giường thê nhi. 
Nghe lời em cố ra đi, 
Nước không độc lập, yên gì hỡi anh. 
Thu sang Đông sắp đến rồi 
Em nghe tiếng súng bên trời Á Đông 
Đó là tiếng súng tấn công 
Bao nhiêu chiến sỹ một lòng hy sinh. 
 | 
 Cứu non sông, đất nước mình 
Anh đi đem cái thái bình về đây. 
Phản công súng nổ đì đùng 
Kìa bao chiến sĩ anh hùng xông pha. 
Giang san nghĩa nặng hơn nhà, 
Anh ơi dẹp lại tình nhà là hơn. 
Biệt ly sanh tử chẳng sờn, 
Nam nhi thời loạn rửa hờn non sông. 
Làm trai thì phải gan lỳ, 
Núp trong xó bếp làm gì nên thân. 
Thanh niên thì hãy tòng quân, 
Ở  nhà với vợ cái lưng cong vòng! 
Má ơi chiến sỹ của mình, 
Đánh Tây, diệt ác cảm tình con thương 
Có ai về miệt Tháp mười 
Dừng chân em nhắn đôi lời nước non 
Vội gì chuyện vợ cùng con 
Làm trai nợ nước lo tròn hay chưa? 
 | 







