HUỲNH VĂN HẠNH
Ngày xưa sống ở dưới quê,
Vì mê câu chữ bỏ bê ruộng đồng
Mặc dù nay đã thành ông
Nhưng sống trong phố, ít mong có tình
Bây giờ lại nhớ quê mình
Suốt ngày đùa dưới mái đình, cây đa
Chẳng nghĩ tìm đến chữ a
Khi có đủ nhóm chạy qua rủ mời
Tuổi trẻ chỉ biết rong chơi
Tắm mưa, bắn đạn đi bơi đở buồn
Lễ nghĩa được khép vào khuôn
Kính trên nhường dưới, yêu thương trước giờ
Ngày nay chơi chỉ là mơ
Đám trẻ phải học sơ vơ suốt ngày
Quê đâu? Chẳng biết nơi này
Tắm sông? xin hỏi sông dài nông, sâu?
Xin Trời cho ước một câu:
Mong được như thuở: ”CÚI ĐẦU, TRÌNH THƯA”
Huỳnh văn Hạnh